GIA ĐÌNH LỚN TUYỆT VỜI CỦA LẠI THỊ MỸ HẠNH – CHIA SẺ 04

Ba ngọn nến lung linh – Sáng tác: Ngọc Lễ

Ba là cây nến vàng
Mẹ là cây nến xanh
Con là cây nến hồng
Ba ngọn nến lung linh
Thắm sáng một gia đình.

Gia đình gia đình
Ôm ấp những ngày thơ
Cho ta bao kỷ niệm thương mến
Gia đình gia đình
Vương vấn bước chân ta đi
Ấm áp trái tim quay về.

Lung linh lung linh tình mẹ tình cha
Lung linh lung linh cùng một mái nhà
Lung linh lung linh cùng buồn cùng vui
Lung linh hai tiếng gia đình
Lung linh hai tiếng gia đình.

Ba là cây nến hồng
Mẹ là cây nến xanh
Con là cây nến hồng
Ba ngọn nến lung linh
Thắp sáng một gia đình.

Gia đình gia đình, ôm ấp ta những ngày thơ
Cho ta bao nhiêu niềm thương mến
Gia đình gia đình
Bên nhau khi đớn đau
Bên nhau đến suốt đời.

Lung linh lung linh tình mẹ tình cha
Lung linh lung linh cùng một mái nhà
Lung linh lung linh cùng buồn cùng vui
Lung linh lung linh hai tiếng gia đình
Lung linh lung linh hai tiếng gia đình…

Gia đình là nơi tôi luôn nghĩ đến đầu tiết bất kể khi buồn, vui, thất bại hay thành công,…Ở đó có bố, có mẹ và có cô em gái láu cá dễ thương. Mỗi lần cứ nghĩ đến gia đình tuyệt vời của mình tôi lại thầm cảm ơn vì mình đã được sinh ra và lớn lên dưới vòng tay chở che, nuôi dưỡng ấm áp của bố mẹ.

Có một câu nói: : “Có một nơi để về, đó là nhà. Có những người để yêu thương, đó là gia đình. Có được cả hai, đó là hạnh phúc”.

Gia đình là một ngôi nhà an toàn tuyệt đối cho tôi trú ngụ trong mỗi chặng dừng chân của một chuyến hành trình dài
Gia đình cho tôi những bữa cơm ngon và đầy dinh dưỡng, ấm áp, đầy tình thương yêu mà khi đi xa tôi luôn nhớ về.
Gia đình là nơi tôi học cách yêu thương, quan tâm, chăm sóc người khác ngoài bản thân mình.
Gia đình là nơi tôi học được cách sống, giao tiếp với tất cả mọi người.
Gia đình là chỗ tôi có thể giải bày tâm sự, chia sẻ những lúc vui, buồn
Gia đình là chỗ dựa tinh thần và thể xác tốt nhất khi tôi suy sụp, hoang mang tột độ.

“ Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con”
Dù cho Lại Thị Mỹ Hạnh có là ai, ở bất cứ đâu, bất cứ nơi nào thì gia đình, những người thân yêu bố, mẹ và bé Huyền vẫn dõi theo từng bước chân của tôi trên đường đời nhiều chông gai, vất vả.

Người ta có nhiều nơi để đến nhưng chỉ có mọt nơi để về đó là gia đình. Chính vì thế, gia đình chính là ngôi nhà yêu thương và thiêng liêng nhất trên trái đất cho tôi sự bao dung và vị tha, nguồn suối nóng chân thành của yêu thương, vì thế mái ấm gia đình và tình cảm gia đình chính là thứ mà tất cả kho báu trên trái đất không thể nào sánh được, không tiền nào mua được. Vì vậy, dù đi xa quê hương lập nghiệp tôi vẫn một lòng một dạ hướng về gia đình của mình

Gia đình là nơi luôn chào đón, yêu thương tôi vô điều kiện, dù cho tôi là ai, như thế nào?…

Bố, Lại Văn Xuân 57 tuổi – Người con trưởng trong gia đình có truyền thống hiếu học. Ông nội tôi đi làm xa nhà vì vậy Bố ngay từ nhỏ đã là trụ cột chăm sóc những người em thơ cùng với Bà nội. Khi đất nước đang vào thời kỳ khó khăn, chiến tranh liên miên bố chấp nhận để giấc mơ và hoài bão của bản thân sang một bên để nghỉ học đi làm kiếm tiền phụ giúp Bà nội khi mới chỉ là một cậu bé 10 tuổi. Nghe theo tiếng gọi của Tổ quốc, Bố lên đường nhập ngũ và trở về khi đất nước thái bình. Gạt bỏ định kiến của xã hội về bằng cấp, gạt bỏ những lời dèm pha về học thức, bố miệt mài phấn đấu, ngày ngày học hỏi, phát triển và cống hiến trong ngôi Trường Chính Trị Tỉnh Thái Bình cho đến ngày nay. Dù cho bố không chức cao vọng trọng, dù cho bố không kiếm được nhiều tiền nhưng bố vẫn là người mà tôi luôn ngưỡng mộ và tôn trọng nhất bởi tinh thần vượt khó, kiên trì và bền bỉ đến cùng. Bố luôn ở bên cạnh ủng hộ mọi quyết định của tôi trong bất cứ hoàn cảnh nào. Bố điềm tĩnh, ít nói nhưng bố lúc nào cũng hành động, nỗ lực không ngừng để đạt được mục tiêu.

Mẹ, Phạm Thị Độ 48 tuổi – Người con út trong gia đình 4 anh chị em. Mẹ là người nói về sức chịu đựng thì là số 1. Lý do để chắc chắn về đó là khi mẹ vừa học vừa làm vừa cùng bố nuôi tôi ăn học thành tài. Ông ngoại mất sớm, anh trưởng lại đi làm xa, chị thứ thì đi nước ngoài xuất khẩu lao động nên ngay từ nhỏ mẹ đã phải quán xuyến tất cả việc nhà, làm từ việc nhỏ đến lớn. Dẫu vậy thành tích học tập của mẹ rất đáng nể luôn là học sinh giỏi trong lớp. Chưa kể đến ngày đó mẹ có một mái tóc dài, đen óng ả mang đúng chuẩn của một người đẹp xứ Bắc (Đó có lẽ cũng là lý do bố say mê mẹ ngay từ lần gặp đầu tiên và quyết chí cưa đổ đến cùng). Mẹ – người phụ nữ chịu khó, hay làm hay làm, cần mẫn. Mẹ luôn thấu hiểu mọi điều tôi muốn và luôn tha thứ mỗi khi tôi mắc lỗi lầm. Với mẹ “Gia đình” là hai chữ vô cùng thiêng liêng, quý giá nên mẹ dành hết tuổi xuân để vun đắp. Bất kể việc gì vào tay mẹ, mẹ luôn làm với 100% năng lượng, quyết tâm đạt kết quả tốt nhất. Với tôi, Mẹ – là hình mẫu người phụ nữ lý tưởng mà tôi luôn hướng đến để noi gương.

Mẹ gọi hàng trăm cuộc mỗi ngày chỉ vì những lo lắng quẩn quanh là con ăn chưa, con tắm chưa, con uống thuốc chưa. Mẹ gọi thật nhiều, thật nhiều cũng chỉ để nghe giọng con gái và biết rằng con đang ổn. Bố tuy ít nói hơn, không hay biểu lộ cảm xúc nhưng thực ra lúc nào cũng mong ngóng con về nhà – Điều tuyệt vời nhất là: BỐ MẸ LÀ BỐ MẸ CỦA CON.

Em gái, Lại Thị Khánh Huyền 18 tuổi – cô em gái đặc biệt nhất hệ mặt trời. Lý do rất đơn giản vì khi người ngoài nhìn vô thật sự sẽ không thể nhận ra ai là chị ai làm em (Bật mí: Cũng nhờ vậy mà rất nhiều lần tôi được nhận tiền mừng tuổi nhiều hơn bạn ý). Em tôi xét về ngoại hình công bằng mà nói thì cũng thuộc hàng xinh gái. Nhưng không công bằng mà nói thì tính bé rất thất thường, buồn vui lẫn lộn dạng như “Sáng nắng chiều mưa giữa trưa có nồm” cộng thêm luôn cho mình là trung tâm của vũ trụ cũng là một trong số những lý do khiến Huyền là đứa trẻ đặc biệt nhất mà tôi từng gặp. Lúc mới sinh, em là thiên sứ đáng yêu, dễ thương mà không từ ngữ gì có thể diễn tả được. Nhưng càng lớn em nó lại hiện nguyên hình là một người nguy hiểm không hơn không kém. Em là những khi xin tiền thì mắt lại long lanh, mọng nước, nói cười thỏ thẻ. Mà cho thử đi rồi thấy, “lật lọng” ngay. Em là người còn nhiệt tình hơn mẹ – Sáng, trưa, chiều, tối bất kể ngày nắng hay ngày mưa chỉ một lòng một dạ đòi anh rể. Từ ngày có em gái, thế giới của tôi rộng mở và màu sắc hơn, luôn tràn ngập tiếng cười – Thầm cảm ơn em vì đã là em của chị, cô em tinh nghịch và láu cá.

Lúc còn nhỏ tôi luôn mong muốn lớn thật nhanh để đi ra khám phá thế giới bên ngoài, thoát khỏi vòng tay kèm cặp của ba mẹ. Nhưng khi trưởng thành và đi xa nhà tôi lại luôn mong mình nhỏ lại, chỉ muốn là Hạnh bé bỏng trong vòng tay của bố mẹ. Cho dù gặp nhiều người, bao nhiêu bạn bè ở ngoài thế giới tôi hiểu rằng không một ai yêu quý mình bằng những người thân trong gia đình – Luôn sẵn sàng giúp đỡ vô điều kiện, và cho tôi tất cả. Trái tim bố mẹ luôn nghĩ đến con cái đầu tiên trong mọi hoàn cảnh cuộc sống

“ Người ta có thể mua tất cả, trừ cha và mẹ ”– Danh ngôn Anh.

Dù có khám phá bao nhiêu cái hay, cái đẹp ngoài đời đi chăng nữa thì gia đình hơn những gì trên thế gian này vẫn ấm áp nhất, là nơi chốn tôi luôn mong ngóng quay về sum vầy.


Gia đình chỉ có 3 dòng:

– Chẳng bỏ rơi ai

– Yêu những ai đó vô cùng – vô điều kiện.

– Nơi đi để trở về

≠laithimyhanh

Bạn thấy bài viết hữu ích thì chia sẻ và comment ở phía dưới nhé.

Đạp đổ mọi giới hạn

Kết nối với mình qua Facebook:

https://www.facebook.com/myhanh.laithi.12

Lại Thị Mỹ Hạnh.

—————————

Để đáp ứng nhu cầu trao đổi và đồng hành cùng bạn, hãy liên hệ ngay với Hạnh qua thông tin bên dưới:

  • Call: 0973 496 550
  • Email : myhanh.lai90@gmail.com
  • FB: https://www.facebook.com/groups/213477912600338/
  • Web: www.dapdogioihan.com
  • Địa chỉ :Tòa Nhà HM Town, 412 Nguyễn Thị Minh Khai, Phường 05, Quận 03, Tp Hồ Chí Minh.

 [kkstarratings]

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *